Có một ngày hè ta đã bên nhau
Hồ Tây mênh mông chan hòa nắng gió
Câu chuyện đầu đời bâng khuâng bỏ ngỏ
Nao lòng ta :Em giờ ở nơi đâu?
Những cuộc tình mắc nợ nỗi đau
Người kể ta nghe tình yêu xưa có thật
Những mối tình cho người mật đắng
Năm tháng xa rồi sao tim mãi bơ vơ
Người mỉm cười nói về truyện và thơ
Dẫu cơn gió mồ côi vẫn dạt dào cảm xúc
Hoa hồng tình yêu vẫn còn rừng rực
Ta biết phía người vẫn ăm ắp mộng mơ
Ta đọc người qua những vần thơ
Những vần thơ yêu thương chứa một trời giông bão
Những vần thơ làm lòng ta chao đảo
Ta hiểu mình và cũng hiểu người hơn
Hồ Gươm chiều nay sóng cũng xanh rờn
Ta và người thả hồn theo gió
Có những điều hình như để ngỏ
Cho người và ta say...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét